Phượng đã rơi trên bàn vương sắc đỏ
Ngồi một mình tôi nhớ nhỏ của tôi
Lòng tôi buồn khi vắng nhỏ , nhỏ ơi
Chút lạ lùng trên làn môi xinh xắn
Nhớ một lần nhỏ ngồi im tôi ngắm
Từng nụ cười từng ánh mắt bờ mi
Tôi nhẹ nhàng đặt bút xuống bàn ghi
Phút nhớ thương đầu đời tôi với nhỏ
Nắng ngoài kia nhuộm màu tang sắc đỏ
Gió lạnh lùng ngăn cách nhỏ với tôi
Hương sen tàn chia mỗi đứa mỗi nơi
Nơi cuối lớp có tôi ngồi nhớ nhỏ
Tôi dại khờ gửi hương theo cánh gió
Ước vọng thầm bảo gió gửi giùm tôi
Tôi thật lòng yêu nhỏ đấy nhỏ ơi
Chẳng bao giờ tôi quên hình bóng nhỏ
Trịnh khanh.k10.Địa.Hồng Đức
0 nhận xét:
Đăng nhận xét